Trời Đông Có Cơn Mưa Mùa Hạ

Câu chuyện diễn ra ở Thôn Lâm Bình– Thị trấn An Viên.

Mai Vũ Hạ trải qua biến cố của bản thân vào năm cô hai lăm tuổi: mẹ mất, bố có gia đình mới, bị cả gia đình bên nội hắt hủi, bạn trai đính hôn với người con gái khác. Cô ôm tro cốt của mẹ trở về với quê ngoại, muốn sống cuộc sống bình lặng chốn thôn quê. Ở đây Vũ Hạ gặp được rất nhiều người tốt, tìm thấy lý tưởng cho tương lai.

Trần Anh Đông là trẻ mồ côi khi mới vừa lên mười tuổi. Anh được người dân ở thôn Lâm Bình nuôi lớn. Khác với những thanh niên muốn lập nghiệp phương xa, sau khi học đại học anh quyết định trở về, tiếp tục thực hiện những dở dang mà bố mẹ anh chưa làm được, chính là gìn giữ và bảo vệ từng nhành cây ngọn cỏ ở thôn Lâm Bình.

Họ gặp nhau ở thời điểm đặc biệt, có bất ngờ, có hiểu lầm, nhưng rồi nhờ có tình yêu thương mà họ trở thành bạn đồng hành, quyến thuộc với nhau. Mỗi một nhân vật sẽ có cá tính riêng. Họ cùng tô thêm màu sắc cho bức tranh tẻ nhạt của cuộc sống.

Trích dẫn:

“Muốn nói tiếp chuyện khi sáng sao.”

Vũ Hạ ngước lên nhìn anh “Tôi nói nhé… Thật ra, tôi không phải không muốn nhận sự giúp đỡ từ anh, nhưng bản thân tôi không hề muốn mình trở thành kẻ vô dụng. Tôi muốn cố gắng tự làm mọi thứ thật tốt.”

“Tôi nói này Vũ Hạ, lúc đầu tôi không biết cô là người quen Dì Xuân, nhưng hiện tại tôi giúp cô xuất phát từ tình làng nghĩa xóm. Ở đây không chỉ có tôi mà mọi người cũng như vậy, cô sống ở đây lâu sẽ quen với cách sống của mọi người, ăn cơm cùng nhau, vui vẻ cùng nhau.”

Trần Anh Đông dừng lại nhìn Vũ Hạ. Cô đang cúi xuống gỡ da chết ở ngón tay, suy ngẫm gì đó.

“Như vậy đi, sau này việc của cô nếu muốn tự làm cô cứ làm, khi nào cần giúp đỡ cứ nói với chúng tôi. Cô là một thành viên trong thôn Lâm Bình này. Ở đây mọi người sống rất tự do, thoải mái, nhưng cũng rất quy củ, sau này cô không hiểu quy tắc trong thôn cứ hỏi tôi là được.”

Vũ Hạ mỉm cười, ngước lên nhìn anh “Được, cảm ơn anh.”

Trần Anh Đông nhìn vào đôi mắt trong sáng của Vũ Hạ, cô gái này rất dễ thỏa hiệp, nhưng nhất định phải là ý kiến cùng chung với lý tưởng và suy nghĩ của cô. Bướng bỉnh nhưng rất hiểu chuyện.

Nhận xét về Trời Đông Có Cơn Mưa Mùa Hạ

Số ký tự: 0

Nạp Hạt Dẻ