Có Lẽ Anh Chưa Từng Yêu

“Tối nay tôi sẽ không về, ngày mai cũng thế. Vậy nên cô đừng gọi nữa.”



“Đơn ly hôn em đã kí rồi, đặt dưới bình hoa trong phòng khách.“



“Đồ ăn nấu sẵn để trong tủ lạnh, khi nào anh về nhà, muốn ăn có thể hâm nóng lại một chút là được.”



Kết thúc một đoạn hội thoại nhàm chán, cũng là đặt dấu chấm hết cho cuộc hôn nhân không có kết quả của cô với anh, chấm dứt triệt để những buồn khổ cùng tổn thương, xót xa cùng đau đớn…



Đêm hôm ấy, Thẩm Nguy quyết định buông tay Úc Nam Doanh, trả tự do cho hắn, cũng chính là trả lại chút tự tôn cuối cùng cho bản thân mình. 



Tình cảm, có đôi khi chỉ đơn thuần phát sinh bằng một lời cảm ơn, một câu xin chào. Về sau nguội lạnh, cũng có thể kết thúc đơn giản bằng một vết mực loang trên giấy, một vài giây trò chuyện ngắn ngủi trong đêm khuya.



Thẩm Nguy yêu thầm Úc Nam Doanh, đơn phương chờ đợi một cái ngoảnh đầu, một câu hỏi han hay thậm chí chỉ là một lần liếc mắt của hắn thôi, vậy mà hơn bốn năm dài đằng đẵng vẫn luôn không có lấy một lần hồi đáp… Cô chạy về phía hắn, chạy đến sức cùng lực kiệt, gối mỏi chân mòn. Thế nhưng sau khi cả hai người cắt đứt quan hệ, Úc Nam Doanh mới nhận ra cô vốn không phải là loại người đáng bị hắn khinh rẻ ngần ấy năm như vậy.



Thẩm Nguy mắc bệnh trầm cảm ở mức độ nặng, hắn có phát hiện ra cũng muộn rồi. Trái tim một người si tình đã chết vì một kẻ vô tâm… Rốt cục Úc Nam Doanh đã không còn cơ hội để nói với Thẩm Nguy rằng, hắn vì cố chấp mà trách lầm cô nữa.



Úc Nam Doanh và Thẩm Nguy… Một đoạn tình cảm hời hợt đến mức không có lấy một mảnh kỉ niệm đáng nhớ nào, một cuộc hôn nhân rẻ rúng tới nỗi không đáng để mỗi người trong số bọn họ khắc cốt ghi tâm…



Sau khi ly hôn cũng chẳng thể giống như bao người, đôi bên vui vẻ hoà thuận mà ngồi xuống cùng một chỗ, ăn với nhau một bữa cơm bạn bè, nói cho nhau nghe những dự định của bản thân trong tương lai.



Bọn họ đến với nhau như thế nào, xuất hiện trong nhân sinh và con đường tình duyên của nhau bằng cách nào mà… Mà ngay cả việc nhìn mặt đối phương cũng khó khăn tựa như vượt qua trăm sông dài nghìn biển lớn.



Gặp gỡ nhau có thể là chuyện kéo dài một đời, một kiếp.



Chia xa lại chỉ là khoảnh khắc chóng vánh trong cuộc chuyện trò ngắn ngủi mà thôi.



Hiện tại một người chông chênh vất vả, một kẻ vô định mơ hồ. Cứ thế rồi triệt để rời xa…

Nhận xét về Có Lẽ Anh Chưa Từng Yêu

Số ký tự: 0

Nạp Hạt Dẻ